Nội Tình của Ngoại Tình

Bài này được chia sẻ nhiều trên mạng, có khá nhiều tranh cãi đúng sai. Tôi không bày tỏ quan điểm, chỉ chia sẻ lại vì thấy trong nội dung có khá nhiều câu chuyện của bản thân.

– Anh có phản bội em không?
– Có.
– Anh cũng giống như bao người khác… Hèn nhát, lừa dối, dối trá.
– Có lẽ em nói đúng.
– Đi đi. Em không muốn nhìn thấy anh thêm một lần nào nữa.
– Được… Nhưng hãy để anh nói một điều cuối cùng, rồi anh sẽ đi.
Anh biết công việc của anh không phải ngồi sau bàn giấy hay trước màn hình.
Anh dậy lúc 3 giờ sáng mỗi ngày. Không có giờ giấc cố định, không có nghỉ ngơi thật sự. Cả thể chất lẫn tinh thần đều kiệt sức.
– Em cũng làm việc cật lực, về nhà mệt nhoài. Nhưng em chưa bao giờ phản bội.
– Anh biết. Và anh không cố biện minh cho mình.
– Vậy thì nhanh lên, thu dọn đồ đạc rồi đi đi.
– Anh sẽ đi… nhưng làm ơn, hãy nghe anh một chút.
Khi anh trở về nhà, kiệt quệ, gần như gục ngã…
Anh vẫn đi tắm, cạo râu, xịt nước hoa. Vì em.
Anh vẫn cố mỉm cười. Vì em.
Và thường thì… em chẳng nhìn thấy điều đó.
Vào buổi tối, anh mong chỉ một khoảnh khắc, một chút thôi…
Nhưng mỗi lần anh đến gần, em lại đẩy anh ra: “Em mệt lắm. Em nhức đầu. Chân em đau.”
Anh cũng mệt chứ. Nhưng anh cần em.
Không chỉ là thể xác…
Anh cần sự hiện diện của em, sự quan tâm, sự dịu dàng của em.
Nhưng ngày qua ngày…
Những cử chỉ biến mất. Ánh nhìn cũng không còn. Một câu “ngủ ngon” cũng dần trở nên hiếm hoi.
Rồi một ngày, cô ấy xuất hiện.
Anh không tìm kiếm gì cả… nhưng cô ấy thấy được anh.
Cô ấy lắng nghe. Cô ấy dành thời gian.
Thời gian mà em đã không còn dành cho anh.
Từng chút một… anh trượt đi.
Và trong vòng tay cô ấy, anh vẫn nghĩ về em.
Anh cảm thấy tội lỗi…
Nhưng sâu thẳm bên trong, anh đã mệt mỏi… vì phải van xin một cái chạm, một ánh mắt, một lời ngọt ngào.
Đúng, em có thể đổ lỗi cho anh vì bất cứ điều gì.
Nhưng điều duy nhất anh thực sự mong muốn… là chúng ta có thể tìm lại nhau.
Và điều đó… anh đã cố gắng cầu xin quá lâu, một mình.

Đây là đoạn hội thoại của một cặp đôi đang khá viral trên mạng xã hội. Khi đọc xong, nhiều người dễ quy kết: “Anh ta đã ngoại tình – hết chuyện để bàn.”
Nhưng sự đổ vỡ giữa họ đã bắt đầu rất lâu, trước khi “người thứ ba” xuất hiện.
Hãy thử nhìn sâu hơn vào hệ thống cảm xúc và hành vi đang diễn ra trong mối quan hệ này.

  1. Cô ấy đau vì phản bội, nhưng cũng vì một điều khác: cảm giác bị bỏ rơi.
    Câu nói “Anh cũng như tất cả những người khác…” cho thấy một vết thương từ trước đó, không chỉ từ mối quan hệ hiện tại. Đây có thể là dấu hiệu của kiểu gắn bó lo âu (anxious attachment) – dễ cảm thấy không đủ, dễ nhạy cảm trước sự rút lui cảm xúc từ đối phương.
    Cô ấy không sai. Cô ấy có quyền tổn thương. Nhưng tổn thương không chỉ đến từ sự lừa dối – nó đã có mặt ngay cả khi cả hai còn đang ở bên nhau.
  2. Anh ấy không “ngụy biện”, mà đang mô tả một điều: sự đói kết nối.
    Trong khi cô ấy chờ sự thủy chung, anh ấy lại đang nói về một điều tưởng chừng vô hình hơn:
    Cảm giác không được nhìn thấy. Không được chạm đến. Không được cần.
    Không hẳn là “chuyện ấy”, anh nhắc đến sự hiện diện, sự vuốt ve nhẹ, một lời “ngủ ngon”, một nụ cười nhỏ, một ánh mắt giao tiếp.
    Tất cả những thứ khi mới yêu từng có rất nhiều – và bây giờ, chúng dần biến mất.
    Trong liệu pháp hôn nhân, người ta gọi đó là emotional starvation – “sự đói khát cảm xúc” kéo dài.
  3. Cả hai đều kiệt sức – nhưng lại mỏi mòn theo cách riêng.
    Cô ấy làm việc mệt mỏi, về đến nhà muốn nghỉ, không còn năng lượng trao đi.
    Anh ấy cũng làm việc kiệt sức, nhưng vẫn cố cạo râu, xịt nước hoa, mỉm cười… chờ một cái chạm.
    Không ai sai. Nhưng không ai thật sự lên tiếng đúng lúc.
    Một bên hy sinh trong im lặng. Một bên rút lui trong mỏi mệt.
    Và im lặng trở thành “khoảng trống thuận tiện” cho người thứ ba bước vào.
  4. “Người thứ ba” thường không đến để thay thế, mà để lấp đầy.
    Anh ấy không tìm kiếm mối quan hệ khác. Nhưng khi người khác nhìn thấy anh, lắng nghe, hỏi han – những thứ mà cô ấy từng làm, anh trượt dài mà không nhận ra.
    Một người có thể ngoại tình, nhưng sâu hơn thế, họ thường là người đã… ngừng được nhìn thấy.
    Người thứ ba không thực sự chen vào – họ chỉ phản chiếu lại phần con người mà cô ấy từng là, nhưng đã không còn được thấy trong ánh mắt anh ấy.
    Nghe mâu thuẫn, nhưng đôi khi người phản bội không phải vì hết yêu.
    Mà vì họ đang tuyệt vọng níu kéo lại cảm giác còn sống, còn đáng khao khát.

(Quan sát này nằm trong một nghiên cứu gây tranh cãi mà Esther Perel đề cập trong “Nội tình của ngoại tình”)
Tình yêu không chết vì một lần lầm lỗi. Nó đã chết dần trong những buổi tối không ai hỏi “hôm nay của anh/em thế nào?”, trong những cái chạm bị từ chối, trong những câu “em mệt rồi”, “anh bận rồi” lặp đi lặp lại.
Không ai sai hoàn toàn. Nhưng mỗi người đều đã không lên tiếng đúng lúc, không chủ động vá lại những vết nứt nhỏ trước khi nó hoàn toàn đổ vỡ.
Tình yêu không cần vĩ đại để bền lâu.
Nhưng nó cần được chăm mỗi ngày – bằng những điều nhỏ xíu nhưng thật lòng.
Vì một cái chạm, một ánh mắt, một lời hỏi han… đôi khi chính là hơi thở của một mối quan hệ lâu dài.

— Nguồn FB —

Share via
Copy link